12:8 Nhiệt huyết Number One Chu Lai

CÓ CHÍ THÌ NÊN

“Alo alo, mọi người đâu cả rồi, sao giờ này mà không thấy ai hết vậy?”

Một ai đó trong đội văn nghệ lên tiếng, hối cả nhóm tập trung để ráp vũ đạo cho các bài dự thi.

Người í ới “Đợi em tí nha, em xuất hàng xong em lên liền”.

Người lí nhí “Em lên đây anh chị ơi, nay xe vô trễ em phải kiểm tra mẫu gấp

Sau 15 phút, mọi người mới có mặt đông đủ để cùng nhau tập luyện. 10 ngày tập, 10 ngày tất bật với nhiều công việc, tranh thủ sau giờ làm sớm được bao nhiêu là cả nhóm rủ nhau tập trung lại để tập vũ đạo, người chạy tới người chạy lui nhưng ai ai cũng tràn đầy nhiệt huyết và tinh thần cả.

10 ngày ghi nhớ, học thuộc tất cả giai điệu, từ bước đi, động tác, dáng đứng, cách nói, rồi mặc trang phục như thế nào. Rảnh được khúc nào thì nhóm chia ra tập riêng khúc đó, nhộn nhịp cả 1 góc phòng. Mười hai con người với mục tiêu đặt ra: 8 tiết mục dự thi, đủ thể loại từ đơn ca, múa, kịch, ca cổ đến nhảy tango, tưởng không khó mà khó không tưởng. Nhưng với ý chí “Không gì là không thể”, chúng ta làm được, Number One Chu Lai làm được, 12 con người sẽ mang sự nhiệt huyết và tình cảm của của hàng trăm thành viên nhà máy đến với Hội thi năm nay.

KHÔNG GÌ LÀ KHÔNG THỂ

Chiều thứ 6, đoàn chúng tôi đã sẵn sàng lên đường “chinh chiến”, chuyến bay bị delay 2 tiếng so với kế hoạch, nhìn ai cũng vật vờ, mỏi mệt mà thương lắm. Sau khi cả đoàn vào đến nơi, ăn bữa tối và về khách sạn nghỉ ngơi là lúc đồng hồ điểm 0 giờ.

Sáng hôm sau, chúng tôi sắp xếp để vào công ty sớm mặc dù thời gian ráp nhạc của cả đoàn là thời điểm cuối giờ chiều. Vì chưa ai được tiếp xúc với sân khấu bao giờ nên chúng tôi phải xem xét chiều cao, chiều rộng ra sân khấu, hôi trường ra sao, âm thanh như thế nào.

 “WOW”. Sân khấu hoành tráng đã đành, các tiết mục của các nhà máy khác còn “khủng” hơn rất nhiều. Thật sự choáng ngợp, cả đoàn chúng tôi bắt đầu hơi “run”, sự hồi hộp và lo lắng tăng lên gấp bội. Nhìn nhau cười nhẹ. Chúng tôi cổ vũ, động viên cho nhau, chúng ta sẽ cố gắng hết sức mình, cố gắng hơn 100% sức lực để cùng nhau chứng minh cho cả tập đoàn thấy rằng Number One Chu Lai sẵn sàng chinh phục thách thức.

Khó khăn đã dần lộ diện, khi chiều cao sân khấu không như mong đợi. sau khi đo đạc, cắt đi 50cm dụng cụ múa, chúng tôi phải thay đổi một ít vũ đạo cho phù hợp chứ không mà leo lên cao là “lọt mái la phong” mất. Khó khăn tiếp theo, sân khấu rất rộng, 12 người biểu diễn đứng trên sân khấu nhỏ bé vô cùng, chúng tôi nghiên cứu cách giãn rộng đội hình một tí, cách đứng trình diễn trên sân khấu sao cho hợp lý và bước đi ngắn dài ra sao.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, chúng tôi chờ đợi đến giờ lên ráp nhạc. Lo lắng là thế mà lúc lên biểu diễn, hòa vào âm nhạc, ánh sáng, ai ai cũng hát rất sung, nhảy rất chuẩn luôn. Xong rồi còn hỏi nhau

Ủa chứ mấy đứa có thấy run gì không chứ anh chả thấy gì cả, chúng ta cũng đâu thua kém gì mấy đội kia”, “Em cũng thấy vậy á, nhóm mình lên cũng hoành tráng dễ sợ í”… kèm theo tiếng cười rôm rả và giọng nói đặc sệt tiếng “Quảng Nam”. Tranh thủ sắp xếp nơi gửi đồ, cả nhóm kéo nhau về nghỉ ngơi để chuẩn bị sức khỏe cho buổi biểu diễn chính thức ngày mai.

ANH TÀI NUMBER 1 TỎA SÁNG

Nói vậy chứ cái đêm hôm đó có ai ngủ sớm được đâu. Đội kịch lo tập lại vì sợ quên lời, cái ban công phơi đồ làm sân khấu, người đứng người ngồi ráp lời lại với nhau và góp ý chỉnh sửa. Đội nhảy tango có lẽ là nhiều lo lắng nhất, lần đầu tiếp xúc với điệu nhảy này, thời gian tập luyện ngắn, cả nhóm 8 người ai ai cũng khá lo lắng, “Lỡ mà lên diễn 1 cặp nào đó quên điệu, đi không đều là dị lắm á nghe” – lời một bạn nữ trong nhóm lên tiếng. Ai cũng hiểu mình phải có trách nhiệm chung cho cả đội, phải đi thật đúng nhịp và đều để tiết mục không bị ảnh hưởng đến tập thể nên cố gắng lắm.

Nói thật ra thì đến sáng hôm sau, trước khi lên biểu diễn, chúng tôi vẫn chưa thật sự đi đều, vẫn còn quên giai điệu. Ấy vậy mà thành công đạt được vượt cả mong đợi, đi đúng nhịp, đi đều và rất đẹp luôn. Thành công từ những sự cố gắng của cả nhóm, thành công từ những lo âu và trách nhiệm, ai ai cũng vui mừng. Mọi người còn trêu đùa nhau “Nếu không đạt giải thì cũng biết nhảy tango”. Càng thi tinh thần mọi người càng lên cao, những tiết mục còn lại đều được thể hiện tốt hơn cả mong đợi.

Một trong những điều tuyệt vời nhất của Hội thi năm nay chính là tiết mục hợp ca “Tân Hiệp Phát mãi là niềm tin” của các thành viên Nhà máy Number One Hà Nam, Chu Lai và Hậu Giang. Vượt qua thách thức về khoảnh cách địa lý, lần đầu tiên các thành viên 3 nhà máy kết hợp với nhau, đứng trên cùng một sân khấu để tạo nên một tiết mục đặc biệt trên sân khấu Hội thi năm nay. Hẳn mọi người sẽ thắc mắc chúng tôi đã làm điều đó như thế nào? Mỗi nhà máy, người Bắc, Trung, Nam, cách xa nhau hàng trăm cây số nên các thành viên đã cùng nhau luyện tập thông qua conference (trực tuyến qua màn hình tivi). Dám nghĩ, dám làm và chúng tôi đã thành công.

Tiết mục thể hiện cảm xúc, tình cảm của ba người anh em trong một Đai Gia đình xa quê lâu ngày có dịp về đoàn tụ cùng gia đình. Bản hợp ca là sự hòa quyện tình cảm dành tặng cho cha mẹ mình, mà ở đây là THP Bình Dương.

Hội thi đã kết thúc, chắc chắn rằng mọi người sẽ có những bất ngờ về NM Chu Lai chúng tôi. Mười hai con người mà tham gia đến 8 tiết mục, nhớ hết lời, hết điệu và đa dạng thể loại đến thế mà tinh thần của những con người nơi đây luôn hừng hực và khí thế. Sự đoàn kết, cố gắng và tin tưởng lẫn nhau của toàn đội là điều mà chúng tôi giờ đây khi nhớ lại vẫn còn thấy mình lâng lâng niềm vui và hãnh diện, tự hào vì những điều đã làm được. Kết quả chung cuộc, 3 giải ba và vô số giải khuyến khích là niềm động viên to lớn cho chúng tôi trong những sự kiện sắp tới. Cảm ơn Tân Hiệp Phát, cảm ơn Number One Chu Lai đã tạo điều kiện cho chúng tôi được tham gia sự kiện lớn và đầy ý nghĩa này. Chúc cho Tập đoàn ngày càng vững mạnh đi lên và chúc sự kiện 15/10 thành công mỹ mãn.

Tập thể Đội văn nghệ Number One Chu Lai

 

Lê Châu: