Hành trình 2500 ngày cùng Tân Hiệp Phát….
Là những ngày từ cung đường xa lạ bỗng hóa thành thân quen, nằm nhắm mắt cũng có thể tưởng tượng từng góc phố số nhà mà chuyến xe “màu xanh lá cây” của chúng tôi đi qua, và bao lâu nữa tòa nhà THP sẽ đón chúng tôi vào mỗi buổi sáng tràn đầy năng lượng,
Là những ngày tôi biết thế nào là làm hết sức chơi hết mình, nơi cho tôi những “cuộc chơi lớn” để tôi được là chính tôi, được cống hiến và được ghi nhận, tưởng thưởng,
Là nơi cho tôi nhiều chữ “ngộ”,
…. Tôi “ngộ” ra rằng việc đi trễ chẳng phải do kẹt xe, việc báo cáo của tôi trễ, kém chất lượng đâu phải do nhân viên tôi trễ hay các bạn làm sai…
…. Tôi “ngộ” ra rằng người trẻ tuổi cũng có thể đảm nhận những mục tiêu to lớn và hoàn thành một cách vượt trội, những mục tiêu mà trước đây tôi thầm nghĩ “Chắc đến tuổi Ba mình mới có thể làm được”…
Tôi “ngộ” ra trong tình huống “có trời mới cứu được”, tôi cũng có thể làm được nếu tôi biết cách làm chủ bối cảnh và dẫn dắt bối cảnh để biến những điều không thể thành có thể…
Tôi “ngộ” ra được vì sao mọi người dù gặp nhau lúc 5h chiều lại vẫn chào nhau đầy năng lượng “Good morning”…
Là nơi tự bao giờ tôi không còn khó chịu hay phản ứng với những lời “góp ý”, tôi thản nhiên và vui vẻ đón nhận những cơ hội cải tiến, những góp ý mang tính xây dựng mà dưới một góc độ khắc nghiệt, người ta gọi đó là lời phê bình.
Là nơi sẵn sàng trao cho tôi một chiếc mũ của những người biết lớn hơn bản thân để tiếp tục hành động tạo ra nhiều giá trị, cho tổ chức này, cho những người xung quanh tôi và cho bản thân tôi.
Là nơi khiến gia đình tôi xoe tròn đôi mắt, đầu gật gật tán thưởng mỗi khi tôi thao thao bất tiệt kể về những việc mà Tân Hiệp Phát hay người Thuyền trưởng của THP, những người Sếp, những người anh chị đang cống hiến ở đây cũng như cách họ đã chăm sóc, phát triển và ghi nhận tôi như thế nào,
Là nơi tôi được lan tỏa tinh thần Đại gia đình, điều mà tôi chưa hề nghe khi các bạn tôi kể về nơi các bạn ấy đang làm việc ở các công ty khác. Là nơi bạn tôi nhíu mày hỏi “Chú là ai, Cô là ai, Bác là ai, Chị là ai mà mày cứ suốt ngày hết Chú đến Cô rồi đến Bác?”,
Là nơi…
Là nơi …
Tôi chẳng thể biết có bao nhiêu gạch đầu dòng để định nghĩa hay diễn tả bởi vì 2500 không phải là con số tổng kết, cũng chẳng phải là đích đến, nó là một hành trình vẫn đang và sẽ được tiếp diễn với những điều “ngộ” để giúp tôi trưởng thành
Cảm ơn Tân Hiệp Phát đã cho tôi một sân chơi “không thể tin được”, cảm ơn Người Thuyền trưởng với những chiến lược cũng “không thể tin được”
Mượn lời một người Chú: “Good morning, all users!”, anh chị cùng tôi hãy cùng tiếp tục viết nên những hành trình đầy trải nghiệm cho mỗi người, cho chúng ta và cho Đại gia đình Tân Hiệp Phát!
Huỳnh Thị Anh Phong