Chỉ còn hơn 1 tuần nữa là tết đã về, thế nhưng tại Tập đoàn Tân Hiệp Phát không khí tết đã tràn ngập khắp nơi khiến ai cũng hào hứng chờ đón mùa xuân mới.
Những ngày ngày cuối năm, tòa nhà Tập đoàn Tân Hiệp Phát như được khoác thêm một chiếc áo mới rực rỡ, tươi thắm hơn. Từ sảnh chính đi vào các phòng ban đâu đâu cũng tràn ngập không khí của mùa xuân mới. Ngay cả trong câu chuyện của các CB CNV tập đoàn những chủ đề như tết này ăn gì, mua sắm làm sao, kế hoạch nghỉ tết như thế nào,… tất cả đều báo hiệu một mùa xuân mới lại sắp đến.
Tại các phòng ban, giờ nghỉ giải lao đã nghe tiếng nhạc xuân len lỏi đâu đây, không khí trang trí tết cũng trở nên nô nức hơn. Các chị em thì tỉ mỉ ngồi cắt và xếp từng phong bao lì xì, cánh hoa, cầu hoa bằng những bao bì bì của các sản phẩm Trà xanh 0 độ, Trà Dr Thanh, Number 1,… Các anh con trai thì cùng nhau dựng cây đào, cây mai, bắc đèn trang trí. Ai cũng cười nói đầy vui vẻ.
Nhưng tôi thì khác. Những ngày cuối năm cũng là lúc tôi thường dành ra một khoảng thời gian để suy nghĩ về những việc mình đã làm được trong năm cũ và đặt ra những dự định trong năm mới. Những lúc như thế tôi thường tự trách mình năm qua chưa có nhiều bứt phá, rồi so sánh mình với người này người kia. Rồi cứ thế tôi tự tạo cho mình những áp lực vô hình khiến những ngày cuối năm bỗng trở nên ảm đạm hơn.
Và có lẽ tôi sẽ mang tâm trạng nặng nề đó qua năm mới nếu không có những người đồng nghiệp ở Tân Hiệp Phát. Biết tôi buồn nên ai cũng cố gắng trêu đùa làm tôi vui hơn, ai cũng hỏi han, động viên tôi, tôi hiểu và trân trọng những tình cảm đấy. Thế nhưng sao tôi chia sẻ được câu chuyện của mình khi mà bản thân mình cũng không thể hiểu tại sao mình phải suy nghĩ nhiều như vậy. Và tôi định sẽ để mọi chuyện tự trôi qua mà thôi.
Cho đến một hôm tôi cùng sếp và đồng nghiệp đi ăn với nhau, tại đây sếp bỗng hỏi tôi: “Này nhóc, mày có xem bọn anh là đồng nghiệp không?”. Tôi thoáng ngạc nhiên rồi trả lời: “Dạ có ạ, nhưng sao tự nhiên anh lại hỏi thế?”. Rồi sếp nhìn thẳng vào mặt tôi và nói chậm rãi: “Là anh em, là đồng nghiệp mày có chuyện gì sao không nói ra để các anh chị ở đây nghe, biết đâu mọi người giúp được mày thì sao?”. Câu nói của sếp khiến tôi can đảm hơn, rồi tôi chia sẻ câu chuyện của mình với mọi người, ai cũng lắng nghe và cho tôi lời khuyên.
Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn cả là tại đây khi mọi người chia sẻ với nhau, tôi mới nhận ra mỗi người đều có khó khăn, có tâm sự riêng nhưng không ai ủ rũ như tôi. Tò mò tôi đặt câu hỏi thì ai cũng phá lên cười: “Mày khùng quá, cuộc sống ai chẳng có khó khăn, nhưng ở Tân Hiệp Phát này mày đi làm, mày có anh em, có đồng nghiệp lắng nghe và chia sẻ với mày, động viên mày cố gắng, cuộc sống còn điều gì hơn thế nữa?”
Tôi bỗng nhận ra tất cả. Ừ nhỉ, mọi khó khăn trong cuộc sống thôi, tại sao mình phải suy nghĩ nhiều về nó để buồn hơn thay vì cố gắng phấn đấu để vượt qua nó. Và bên cạnh mình luôn có những người đồng nghiệp tốt bụng và đáng yêu thế này cơ mà!
Cuối năm ở Tân Hiệp Phát dù công việc có bận rộn hơn, không khí có gấp gáp khẩn trương hơn nhưng dường như mọi người ai cũng vui vẻ, gần nhau hơn, và dễ dàng tha thứ cho nhau hơn. Đấy là cái tình trong tết của Tân Hiệp Phát mà có lẽ ít nơi nào có được.
Nhân dịp tết đến xuân về kính chúc các thành viên Đại gia đình Tân Hiệp Phát luôn vui vẻ, mạnh khỏe và sẽ gặt hái được nhiều thành công trong năm mới! Chúc mừng năm mới tất cả mọi người !
Võ Trần Tường Lư – Khối C&P